Đứng trên Võ đài Long Hổ, Khai Tâm không hề quan tâm tới khí thế và áp lực ở đối diện. Hắn không nhúc nhích chút nào, tà áo tung bay phấp phới, không hề nhíu mày dù chỉ một chút, nhìn vào trang tuấn kiệt trẻ tuổi số một của gia tộc quyền thế ở phương Bắc – Bắc Liệt.
Trông Bắc Liệt hào hùng, vạm vỡ là thế, nhưng thực ra hắn ta cực kì tinh tế, từ câu nói để cứu vớt danh dự của Đông Phương Hùng là có thể nhìn ra được điểm này.
Bây giờ Khai Tâm nói bằng giọng khinh miệt như vậy, Bắc Liệt không dám sơ sẩy, khuôn mặt dần trầm xuống. Một sức nóng không kém gì chiêu cuối cùng của Đông Phương Hùng ập về phía Khai Tâm.
Thế nhưng, sức nóng này không có chút sắc bén nào cả, như hơi thở của lò luyện nghìn năm không tắt, mang một ngọn lửa vào không khí.