Nhận ra thân phận của Chu Du, đôi mày kiếm của Mạc Phong như hai mũi nhọn chĩa chéo đi, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, nàng ấy gằn từng chữ một: "Hay thay cho Nhất Phẩm Đường! Hay thay cho Mộng Vân! Hôm nay Mạc Phong ta được mở mang tầm mắt rồi."
Lúc này, cuộc chiến đấu gần như đã kết thúc!
Dưới sự áp chế của Tà Lang và hòa thượng mày rậm, đệ tử của Hiệp Nghĩa Môn bị giáp công bốn phía, không thể phá vây ra được, lần lượt không địch lại và bỏ mình, chỉ còn một mình Lâm Tiêu đang khổ sở cầm cự trước những công kích của Nhất Phẩm Đường, Mạc Phong nhìn mà sốt ruột vô cùng.
Ngay trước mặt Lăng Tiêu Cung và vô số cao thủ võ lâm, Huyết Y không hạ sát thủ ngay, bây giờ Mạc Phong và Lâm Tiêu có mọc cánh cũng khó thoát, hắn ta chậm rãi nói: "Mạc môn chủ, ngươi sai ở chỗ không nên vươn tay quá dài…"
Dáng vẻ như mọi chuyện đã chấm dứt của hắn ta khiến Mạc Phong khiến răng kèn kẹt: "Vươn tay quá dài?"