Trong lúc sáu môn phái lớn và Minh Giáo đang giương cung bạt kiếm, một cô nương mặc trang phục của đệ tử Minh Giáo chậm rãi bước tới bên cạnh Ân Thiên Chính.
"Vãn bối Mị Ảnh bái kiến Ưng Vương tiền bối, tiểu nữ tử bằng lòng đánh thay trận này."
Giọng nói không kiêu không hèn, trong trẻo hùng hồn.
Sắc mặt của ba người Khai Tâm lại thay đổi một lần nữa.
Cổ Phong vừa mới trào phúng xong, nhưng nghe thấy cái tên mà người đó tự giới thiệu, hắn ta tỏ vẻ chấn động, là nàng ta – cao thủ số hai trên Phượng bảng, Mị Ảnh.
"Ngươi?"
Bạch Mi Ưng Vương đã trúng kiếm vào ngực, nhưng ông ta còn chẳng muốn xử lí vết thương, ánh mắt uy nghiêm của ông ta nhìn sang Mị Ảnh trẻ tuổi, nhỏ nhắn ấy, sắc mặt do dự.
"Không thỏa đáng, Tống đại hiệp là người đức cao vọng trọng đứng đầu trong Thất Hiệp của Võ Đang, một tiểu bối như ngươi chưa đáng để ông ấy ra tay, ngươi lui ra đi."