Một vầng sáng đen nhánh tỏa ra từ trong hộp gấm.
Tạch!
Hộp gấm quý giá đó bị phồng lên và vỡ vụn ra. Sau đó, một cây cung bằng Huyền Thiết có những hoa văn gợn sóng màu xanh đậm xuất hiện trên mặt bàn, làm đôi mắt của Khai Tâm ngây ra.
Sao lại là một cây cung còn lớn hơn mặt bàn thế này!
Khai Tâm hơi thất vọng, hắn cầm lên, thuận tay kéo một cái, kết quả nó lại không nhúc nhích gì. Hơi ngẩn người ra, một tia sáng lạ hiện lên trong mắt, Khai Tâm truyền nội lực vào theo bản năng.
Vài giây sau, cây cung như sống dậy, thân cung cong vào, những tiếng vang như thủy triều vọng ra khắp căn phòng, đâm vào màng nhĩ của người ta.
Sau khi rót nội lực vào, ba mũi tên vô hình lọt vào ba cái lỗ trên thân cung theo cơn thủy triều đó, âm thanh cũng nhanh chóng biến mất sau khi mũi tên hình thành, thế nhưng sự sắc bén rợn người ấy lại như bám chặt lấy lòng bàn tay Khai Tâm, ngay cả không khí trong phòng cũng ngưng đọng lại.
"Hay lắm!"