Đó là người mà Tiểu Bắc từng nhớ mãi không quên – Mạc Mạc. Sau khi Khai Tâm đánh với Lư Minh Nguyệt ở cổng Vương Lăng, nàng ấy đã biến mất không thấy đâu nữa. Tuy rằng đội Đấu Lạp trên đầu, tấm lụa trắng rủ xuống che khuất khuôn mặt, nhưng bóng dáng quen thuộc cùng khí chất lạnh lùng trên người vẫn khiến Khai Tâm nhận ra thân phận của người đó.
"Sao cô lại ở đây?"
Thấy Mạc Mạc xuất hiện ở Hắc Liễu Sơn Trang một mình với khí chất lạnh lùng, Khai Tâm không khỏi cảm thấy tò mò, đôi mắt hiện lên nét kì lạ…
"Ta tới làm nhiệm vụ, sao huynh lại ở đây?"
Mạc Mạc lại không nhẹ nhàng, thoải mái như Khai Tâm, nàng ấy lướt tới trước mặt Khai Tâm như một dải lụa, vén chiếc khăn trắng lên, nhìn thấy đám đệ tử hung ác, hùng hổ của Hắc Liễu Sơn Trang ở đằng sau Khai Tâm, khuôn mặt hiện lên vẻ mê mang: "Chẳng lẽ huynh cũng nhận được nhiệm vụ cứu viện à?"
"Nhiệm vụ cứu viện gì chứ? Ta đang luyện công…"