Leng keng!
Tốc độ rút kiếm của Khai Tâm rất nhanh, ánh kiếm màu xanh lóe lên giữa trời, bốn chiếc Tú Hoa Châm gãy đôi và bay sang hai bên.
"Đừng đàn bà như thế, dùng hết Miên Chưởng, Vô Ảnh Châm của ngươi ra đi, chút thủ đoạn vặt vãnh ấy vô dụng thôi…"
Khai Tâm không nhúc nhích dù chỉ một bước, dưới sức ép của Lư Minh Nguyệt, trông hắn vô cùng trấn định, mang đến cho người ta cảm giác thản nhiên, tự tin và sâu xa khó lường.
Hừ!
Lư Minh Nguyệt không thèm đếm xỉa đến câu nói châm chọc của Khai Tâm: Nếu bốn cây châm không được, vậy tám cây thì sao?
Hai tay hắn ta lắc một cái, quyết đoán bắn Tú Hoa Châm ra. Mười ngón tay khẽ gảy, dưới sức kéo của sợi tơ, Tú Hoa Châm sau khi bắn ra nhanh chóng thay đổi phương hướng mà không theo bất cứ một quy tắc nào. Tiếp đó, tất cả đồng thời đánh úp về phía Khai Tâm từ bốn phương tám hướng, khí thế hung mãnh tăng lên, sát khí cũng ngập tràn…