Cuộc quyết đấu này chấm dứt với sự nhận thua của Ngân Hồ.
Ngân Hồ vào sâu trong rừng cây để lấy lại những chiếc bum mê răng, nhưng "những người kia" mà hắn ta ám chỉ tới vẫn khiến Khai Tâm tò mò.
Hắn hỏi nhưng Ngân Hồ không chịu nói.
Ngân Hồ nhìn chằm chằm vào mắt Khai Tâm, hỏi lại: "Cậu cảm thấy thực lực của ta thế nào? So với những người trên Long bảng thì sao…"
Không hổ là hán tử có xuất thân từ quân đội, hắn ta chỉ nói tới Long bảng, không nhắc tới Phượng bảng, rất có chủ nghĩa đàn ông.
"Rất mạnh, nếu chiến đấu với huynh, không mấy ai trên Long bảng có thể thắng được."
Biểu cảm của Ngân Hồ trông rất kì lạ, hắn ta nhìn Khai Tâm, có vẻ không mấy hài lòng với câu trả lời này của hắn.
"Cậu cảm thấy trên Long bảng có mấy người là đối thủ của cậu?"
"Rất nhiều."
"Ta không thấy thế, trên Long bảng, những người sánh được với cậu không vượt qua con số này…"