Khai Tâm không hề để ý tới "chứng cứ" trong tay người đàn ông mũi ưng, cảnh tượng hắn dứt khoát xuống tay này khiến mỗi một đệ tử của Ngũ Độc Môn ở đây đều hoảng sợ.
Khai Tâm không dừng tay lại, trong kiếp trước, hắn bị hàng trăm đệ tử của Ngũ Độc Môn tập kích, hứng chịu sự cắn xé của vô số trùng độc, chẳng biết đã chết bao nhiêu lần. Trải nghiệm đó, không phải ai cũng có thể chịu đựng được! Sự đau khổ và phẫn nộ ấy, ngoại trừ bản thân Khai Tâm thì không một ai biết, cũng chẳng có ai để hắn dốc bầu tâm sự.
Lúc đó, Ngũ Độc Môn cũng không để ý đến cái gọi là lý lẽ…
Nực cười làm sao, phó môn chủ của Ngũ Độc Môn, kẻ đã từng lạnh lùng đứng ngoài vòng chiến chỉ huy trùng độc, giờ khắc này lại đứng trước mặt hắn, định lấy đạo đức nhân nghĩa ra để chỉ trích hành động của hắn.
Đúng là muốn chết!