Huyện Đăng Phong, một cảnh tượng rất buồn cười đang diễn ra ở cửa phía Bắc.
Trên con đường tấp nập, một ông lão với bộ râu bạc phơ cầm cờ hiệu "Bán tiên đoán mệnh" đang gật gà gật gù, vừa đi đi lại lại một cách chậm rãi vừa nhíu mày bấm đốt ngón tay để bói toán gì đó.
Đằng sau ông lão râu trắng đó là những người trong giang hồ, cả nam cả nữ, vẻ mặt ai nấy đều rất nặng nề, nhưng vẫn đi theo sau chứ không dám chần chờ.
Mấy phút sau…
Hai đầu lông mày của ông lão râu bạc càng nhíu chặt hơn, ông ta lắc lư cái đầu, bước chân cũng nhanh hơn nhiều.
Nhóm người đó hai mặt nhìn nhau!
"Chuyện gì thế này?"
"Sao lần này lại cần nhiều thời gian như thế?"
"Này! Ông đã tính ra chưa hả Lưu bán tiên!"
Đi theo sau đã rất lâu rồi mà ông ta không trả lời như thường ngày, đám người đó không thể nhẫn nại được nữa, nhao nhao hết cả lên.
Mấy người nóng tính vọt lên trước chặn ông ta lại!