"A Di Đà Phật!"
Trên vách đá Hình Phạt Chi Phong, hòa thượng phá giới niệm Phật như một cao tăng, nhường ra một lối đi cho Khai Tâm: "Nếu đến rồi thì cứ yên tâm vào thôi, mời thí chủ lên đây nghỉ ngơi."
"Nghỉ cái đầu ông..."
Mặc dù trong lòng đang thầm mắng như vậy, nhưng Khai Tâm cũng không dám để lộ sơ hở.
Hắn đoán rằng hòa thượng phá giới đang định dùng ngôn ngữ để làm giảm sự cảnh giác của hắn xuống, đến khi hắn bay lên núi thì sẽ hạ độc thủ, nhẹ nhàng đánh bay hắn xuống vực sâu.
Nghĩ tới đây, Khai Tâm lại cảm thấy có một tia hy vọng!
Nếu hòa thượng phá giới trực tiếp để lộ ra bản mặt xấu xa của mình trước khi hắn lên đến Hình Phạt Chi Phong, thì e là hắn sẽ không có một chút cơ hội nào cả, trực tiếp chết ở đây ngay.
Nhưng nếu hòa thượng phá giới có ý định này thì chưa biết chừng vẫn còn cơ hội.
Lúc này, đôi mắt hắn liếc nhìn bốn phía xung quanh hòa thượng phá giới, không có một ai cả.
"Liều mạng vậy!"