Game chính thức bắt đầu!
Chung Minh rất nhanh ý thức được thi đấu và chơi bình thường không giống nhau, tâm trạng của mọi người trong cuộc thi đều khác nhau, tất cả đều muốn ổn định, do vậy nếu có bất kỳ người nào liều lĩnh xông ra ngoài, cơ bản đều bị xem là tấm bia sống nháy mắt bị tập trung bắn chết. Đây là game FPS, sống chết cơ bản chỉ cách nhau một ranh giới mong manh.
Hiệp đầu tiên bắt đầu, hai bên đều tương đối thận trọng, đều đang thăm dò lẫn nhau. Nhưng bởi vì trong game không có thao tác nằm xuống và ngó sang hai bên, do vậy muốn tùy tiện là không thực tế chút nào, chỉ cần bắn về phía trước tất nhiên sẽ bị bại lộ trong tầm mắt của đối phương.
Rất nhanh, hai bên kịch liệt tấn công lẫn nhau, đạn không ngừng phóng ra kéo theo những vết dài, bay ngang trung tâm của khu vực mở.
"Ây da, tôi bị bắn trúng rồi! Tôi bị bắn rồi, bị bắn rồi…"
"Làm sao để ném lựu đạn vậy?"
"Bên phải hình như có người lượn đến, nhanh trông chừng đi…"