Tổng Giám đốc Lữ chau mày: "Luân chuyển? Đang ở đâu? Gọi cậu ta tới đây."
Lưu Vũ Tân nhìn Châu Chấn, Châu Chấn lại nhìn qua Hùng Khải.
Sắc mặt của Tổng Giám đốc Lữ càng xấu hơn: "Sao nào, tôi nói chưa rõ ràng hay sao? Còn cần mấy người liếc mắt nhìn nhau để truyền đạt hả?"
Lưu Vũ Tân có chút xấu hổ: "Tổng Giám đốc Lữ, cậu ta không liên quan đến cuộc họp hôm nay, hay là đừng gọi đến."
Khuôn mặt của Lữ Chí Kỳ tối sầm: "Cái gì gọi là không liên quan? Gọi mau!"
Lưu Vũ Tân bất lực hoàn toàn, nói với Hùng Khải: "Đi gọi Chung Minh tới."
"Vâng." Hùng Khải gật đầu, mặt xám ngoét rời khỏi phòng họp.
Lưu Vũ Tân có một dự cảm xấu, xem ra hôm nay không có cách nào lừa gạt được nữa, Tổng Giám đốc Lữ cơ bản không hề có ý muốn rời đi, kiểu này chắc ông ta sẽ tìm hiểu đến cùng thì thôi!
Hùng Khải lên trên hai tầng, tìm được Chung Minh ở nhóm test.