Tổng Giám đốc Lữ tiếp tục nhìn chằm chằm Lưu Vũ Tân.
Lưu Vũ Tân hoàn toàn hết cách, anh ta là quản lý, trong dự án tuyệt đối là người nói một thì không có hai, nhưng trước mặt Tổng Giám đốc Lữ, một quản lý như anh ta có thể thay bằng người khác. Nếu Tổng Giám đốc Lữ tiếp tục đưa chuyện này lên trên, các lãnh đạo cấp cao đụng đến thì hoàn toàn có thể đuổi một quản lý như anh ta!
Nghĩ tới đây, Lưu Vũ Tân rất không tình nguyện đứng lên, khom người về phía Chung Minh: "Xin lỗi."
Dù sao Lưu Vũ Tân cũng là quản lý, cần thể diện, thay vì nói khom người, chi bằng nói là nghiêng người cúi đầu, xin lỗi cũng rất đơn giản, một từ không cần nói nhiều.
Có điều Chung Minh cũng không để ý, bởi vì anh biết, với người nhỏ mọn như Lưu Vũ Tân mà nói, lời xin lỗi ở mức này đã đủ khiến anh ta không ngon giấc mấy tháng trời.