Giờ khắc này, nguồn năng lượng chỉ còn lại chưa đầy 1%.
Khí linh của gậy Thái Thanh cảm nhận được năng lượng còn thừa không nhiều trong người, cứ như thể con người 300 năm trước thấy pin di động còn lại chưa đầy 1%, trong lòng vô cùng buồn bã.
Quan trọng nhất là không có chỗ nạp điện. Khoảnh khắc hết pin cũng như bị cả thế giới ruồng bỏ.
Khí linh trong gậy Thái Thanh cũng tương tự như thế. Khi năng lượng hoàn toàn cạn kiệt, mặc dù ý thức của nó sẽ không bị tan biến, nhưng không thể tiếp tục thao túng gậy Thái Thanh.
Cảm giác này cứ như là mình bị nhốt trong nhà giam không bao giờ có thể trốn thoát.
Hơn nữa còn phải ở trong tù thật lâu…
Đến lúc đó, ngay cả ý thức của nó cũng không thể trải khắp thân gậy, coi như hoàn toàn bị giam cầm một chỗ.
Giờ khắc này, gậy Thái Thanh thậm chí nản lòng đến mức chán sống.
Mặc dù biết mình là khí linh, song nó cũng có suy nghĩ, có phán đoán và tình cảm của riêng mình.