Mấy giây ngắn ngủi mà cứ như đã trải qua một quãng thời gian vô cùng dài lâu.
Sau khi Ngạo Kiếm thức tỉnh từ trong trạng thái "Tranh phong kiếm ý", ảo cảnh đã bị vỡ tan, ký ức dài dòng trong đầu hắn ta cũng bị phai mờ.
Ngạo Kiếm rất khó hiểu, không tài nào nhớ nổi rốt cuộc mình đã gặp phải chuyện gì trong ảo cảnh.
Thấy cảnh này, Lục Vô lại hài lòng gật đầu.
Bởi vì hết thảy đều do hắn đứng đằng sau thao túng.
Bên trong pháp tắc kiếm ấn được ngưng tụ từ kiếm ý của nước mà Hoàng Tuyền Kiếm Tôn đã học tập suốt đời này còn lưu giữ ý thức của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn chứ chưa hoàn toàn tan biến hết.
Trên thực tế, Ngạo Kiếm suy đoán không hề sai. Ảo cảnh vừa rồi chính là cho Ngạo Kiếm đi lại con đường quá khứ trong ký ức của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn.
Chỉ khác biệt ở chỗ mấy bước ngoặt trọng yếu đều do Ngạo Kiếm đích thân lựa chọn.
Nếu Ngạo Kiếm đi hết con đường ký ức của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn thì ký ức đó vẫn sẽ được giữ lại trong đầu Ngạo Kiếm.