Lúc này, trong không gian dưới đáy biển sâu.
Hải Vương và đám người Cổ Ngữ giằng co với nhau một khoảng thời gian, cuối cùng kết thúc hành động vô nghĩa này.
Lúc này, suy nghĩ của mỗi người đều khác nhau.
Theo Cổ Ngữ thấy, chỉ có một khả năng duy nhất khiến mọi người đều tụ tập ở đây, đó chính là Đồng Quải đã bán tin tức kho báu cho nhiều người.
Nhưng theo Hải Vương thấy, chắc chắn là đám người chơi rảnh rỗi sinh nông nổi bày ra trò này để trêu chọc gã ta.
Trong đó, người mờ mịt nhất không thể nghi ngờ là Mạc Tiểu Tân.
Trước khi đám Cổ Ngữ và Hải Vương đến đây, anh ta vẫn luôn cho rằng bí mật này chỉ thuộc về một mình mình thôi, mà kho báu đáng lẽ cũng do anh ta độc chiếm mới đúng.
Nhưng lúc này, anh ta lại nảy sinh ảo giác rằng dường như thứ mà mình tưởng là bí mật chỉ thuộc về một mình mình ấy, thực tế chỉ là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.
Nỗi buồn trong lòng anh ta không thể miêu tả thành lời.