Một tiếng nổ "Ầm" vang lên, Băng Phong vốn đã đến gần Thất Danh lại bị đánh bay ngược về Vực Sâu Lạnh Giá với tốc độ nhanh gấp ba lần.
Tuy rằng nghe thấy tiếng nổ truyền tới từ đằng sau, nhưng Thất Danh không dám quay đầu mà lại tăng tốc độ tháo chạy, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không còn bóng dáng.
Băng Phong hoảng sợ cảm nhận cơn đau trước ngực, bởi vì hắn ta biết lão đại của mình đã tới rồi.
Lúc này một bóng người xuất hiện trên hố, mỉm cười vươn tay ra: "Ái chà, sao lại bất cẩn ngã xuống thế! Nào, để ta kéo ngươi đứng dậy!"
"Vương… Vương, ta tự đứng lên được!" Băng Phong nhanh chóng bò dậy từ trong hố.
"Thưa… Thưa vương, sao ngài lại có rảnh mà tới đây đi dạo vậy? Ừm… Trong tộc của ta có chút việc, ta phải về giải quyết cái đã!" Nói rồi Băng Phong xoay người muốn bỏ chạy.
Nhưng hắn ta vừa bay lên không trung thì đã bị một cước đạp rớt xuống đất.