Nhìn những chiếc nồi lớn kia, đám người An Thịnh buồn bã tới mức không thể miêu tả thành lời được.
Nghĩ tới việc mình còn phải bị ngược đãi thêm lần nữa, họ lại vô cùng bực bội, chỉ hối hận tại sao mình lại không bị giết chết trong lúc chiến đấu.
"Người anh em, tụi nó đang muốn làm gì vậy?" Một người chơi được thuê tới tò mò hỏi.
Cậu béo mặt mũi bầm dập ngồi bên cạnh anh ta hít máu mũi chảy ra, quay đầu nhìn anh ta:
"Thấy mấy cái nồi bự kia không? Chờ thêm tí nữa sẽ phê lắm, cậu cứ chuẩn bị tinh thần đi nhé!"
Người được thuê không khỏi can lời.
"Tại sao lại có nhiều dị tộc vậy?" A Thất - thành viên công hội không nhịn được tò mò hỏi.
"Ăn không hết thì lãng phí đó, gọi thân thích hàng xóm tới cùng ăn chung chớ sao!" Cậu béo thở dài sâu xa.
Mọi người nín lặng.
Trong ánh mắt thấp thỏm của mọi người, một lão già Tai Ngư tộc bước ra từ trong đám đông.