Nhìn cái nồi lớn nằm ngay chính giữa thôn, đám người An Thịnh rất tuyệt vọng.
Nhìn cậu béo cũng đang đờ đẫn bên cạnh mình, An Thịnh nói: "Sướng không? Mới đến đã sắp bị nấu rồi."
Cậu béo im lặng.
"Thù này chúng ta phải báo!" Một lát sau, cậu béo nói với vẻ vừa đau buồn vừa căm phẫn.
"Đúng! Chúng ta phải báo thù! Đời này tôi còn chưa bị ăn bao giờ đâu. Dám ăn ông đây, chúng nó là người đầu tiên, phải trả giá đắt mới được!" Người nói chuyện là một thanh niên có vẻ trẻ con. Lúc này vẻ mặt cậu ta tràn đầy căm uất, như thể bị thiệt thòi lớn lắm vậy.
Đúng như họ nghĩ, họ nhanh chóng bị cởi hết quần áo rồi nâng vào trong nồi lớn. May mà đều là đực rựa nên không đến mức quá xấu hổ.
Nhưng có một việc khiến các chiến sĩ của Tai Ngư tộc cảm thấy rất kinh ngạc là sau khi những món vũ khí trang bị rời khỏi thân thể họ thì bỗng biến mất không thấy bóng dáng đâu cả.