Đối mặt với Cổ Ngữ không thể bị cướp thân thể, đôi mắt tà ác lại chuyển sang chỗ Tôn Khởi đang run rẩy.
Hành động của hắn khiến Tôn Khởi sợ tới mức theo bản năng sủa lên một tiếng.
Nhưng Ác Thần lại chỉ nhìn lướt qua rồi lại nhìn chằm chằm vào Cổ Ngữ.
Ông đây bị ghét bỏ à? Xí, đui mù! Lúc này trong lòng Tôn Khởi rất rối rắm.
"Cho ta mượn thân thể của ngươi. Sau khi giết chết Hạn Bạt, ta sẽ trả lại cho người, đồng thời còn ban cho ngươi lực lượng vô thượng!" Đôi mắt tà ác nhìn chằm chằm vào Cổ Ngữ, giọng nói trực tiếp xuất hiện trong đầu Cổ Ngữ.
"Mượn cái đầu mày! Bố éo cho mượn!" Cổ Ngữ tức giận nói.
Nhưng đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của trò chơi vang lên:
[Mối thù viễn cổ (Nhiệm vụ cơ duyên): Cho Ác Thần mượn thân thể để khống chế, thời hạn 3 giờ. Sau khi thời gian kết thúc có thể nhận được lực lượng mà Ác Thần ban tặng!]
…
"Thật sự được à?" Bắc Ly cảm động nhìn Lục Vô.