Dựa vào ý chí bất khuất ẩn chứa bên trong huyết mạch, Ma Viên Tôn Giả đã thoát khỏi sự khống chế của gậy Thái Thanh.
Lúc này, trong lòng hắn ta tràn ngập cảm kích đối với Thụ Tôn Giả.
Nếu không phải là Thụ Tôn Giả, giờ đây hắn ta cũng như tộc nhân ngày xưa bị Thi tộc nô dịch mà không tự biết, thậm chí còn cảm thấy đó là lẽ đương nhiên.
Cũng bị khống chế, không có chút ý định phản kháng nào.
Lúc này, Thụ Tôn Giả quay sang nhìn bên phải, lập tức vươn tay ra vẫy gọi, nhất thời mặt đất rung chuyển, một con hổ dữ màu xanh lá xé rách mặt đất, ngậm cây gậy sắt màu đen kia hiện lên, đi đến bên cạnh Thụ Tôn Giả.
Thụ Tôn Giả nhận lấy gậy sắc màu đen trong miệng hổ dữ, gương mặt dần trở nên nghiêm túc.
Mặc dù lão không có vũ khí, nhưng hai nắm đấm của lão đã từng bẻ gãy không biết bao nhiêu thần binh lợi khí.
Nhưng cây gậy sắt màu đen này lại chống cự lại mỗi lần lão ra tay, lão cảm thấy điều đó có liên quan tới sự kỳ lạ của nó.