Chuyện cũ như mây khói, dần dần tan biến.
Giờ khắc này, nhìn chằm chằm hai viên ngọc hồn một đỏ một tím lơ lửng trước mắt mình, Ma Viên Tôn Giả không kìm nén nổi sự kích động trong lòng.
Hắn ta đã tìm kiếm thứ này rất lâu rất lâu rồi, lâu đến mức hắn đã sớm quên bao năm tháng trôi qua, cõi thứ hai thế sự xoay vần, rất nhiều thứ đều đã thay đổi.
Nhưng chỉ mình chấp niệm trong lòng là hắn ta chưa bao giờ dứt bỏ, đó chính là hồi sinh tộc nhân đã mất.
Giờ đây, hắn ta biết tộc nhân của mình sắp được hồi sinh rồi.
Mặc dù hiện nay hắn ta đã có hàng triệu con cháu đời sau, nhưng những tộc nhân được Ma Viên Tôn Giả thực sự thừa nhận chỉ có những thành viên của tộc Vượn Ma trước kia bị Thi Thần giết chết mà thôi.
Mà tộc Vượn Ma bây giờ chẳng qua chỉ là vật thay thế mà thôi, ít nhất làm cho hắn ta không còn cảm thấy cô đơn như trước kia.