Từ ban đầu tràn đầy lòng tin, đến bây giờ trong lòng sợ hãi, nội tâm của Yến Mạch bị trùng kích nặng nề.
Đầu tiên là nhìn thấy thần linh bị trọng thương, sau này lại gặp tổ tiên mà theo mình thấy đã qua đời không biết bao nhiêu năm trước. Giờ đây hắn ta hoàn toàn không còn ý tưởng ở lại tiếp tục điều tra nữa.
Nhưng đúng lúc hắn ta sắp sửa rời đi thì lại gặp cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
Kẻ đứng trên cổng thành kia, chỉ cần một cú đấm đã khiến mấy nghìn người của bộ tộc người chơi bốc hơi. Điều đáng sợ nhất là Yến Mạch thậm chí không nhận thấy bất cứ dao động năng lượng nào trong cú đấm đó, cũng không làm tổn thương mặt đất cùng với hoa cỏ xung quanh.
Yến Mạch chưa bao giờ thấy ai khống chế lực lượng một cách tuyệt đối như thế.
Lúc này, kẻ đứng trên cổng thành bỗng quay sang nhìn về phía hắn ta. Yến Mạch lập tức sợ hãi tới mức giật bắn cả người.