Thấy Hồ Hạch từ chối, Mị Bạt lại rất bình tĩnh.
"Yêu cầu của ngươi là gì? Ta có thể cho ngươi thứ ngươi muốn, chỉ cần ngươi nói ta biết kẻ đã giết chết huynh trưởng của ta là ai!"
Nghe vậy, Hồ Hạch lại lắc đầu: "Thực tế tôi cũng không rõ hiện giờ ông ấy đang ở đâu nữa. Nhưng tôi cũng đã nói rồi, cho dù cô có tìm thấy ông ấy thì cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của ông ấy đâu!"
"Không cần ngươi quan tâm chuyện đó, ta chỉ muốn biết kẻ đó là ai thôi!" Khói tím lưu chuyển trong mắt Mị Bạt, đâm vào da Hồ Hạch đau đớn.
"Tôi đã bảo rồi, tôi sẽ không nói cho cô biết đâu!" Cuối cùng, Hồ Hạch cũng có phần không kiên nhẫn.
"Nếu ngươi đã đứng ở đây rồi thì ngươi cho rằng mọi chuyện vẫn còn nằm trong tầm khống chế của ngươi sao?" Thấy vậy, Xích Bạt trừng mắt đe dọa. Nếu không phải hiện giờ Mị Bạt làm chủ thì gã chắc chắn sẽ ra tay dạy cho Người Luyện Xác không biết trời cao đất rộng này một bài học.