Giờ phút này, Lưu Sách chỉ có một suy nghĩ, gã câm này nghĩ thật hay.
Trước tiên là hứa hẹn ích lợi, kéo người chơi lên cùng một con thuyền.
Song những người chơi muốn nhận được ích lợi trong lời hứa của Già Ni thì chỉ còn cách chờ hắn ta bước lên ngôi vị phủ quân mới được. Điều này cũng tương đương với việc khiến những người chơi giúp hắn ta tranh đoạt ngôi vị phủ quân.
Kế hoạch thật khôn ngoan.
Nếu là chủng tộc bình thường mà gặp phải nguy cơ diệt tộc như vậy thì nhất định sẽ đồng ý, cho dù phải mạo hiểm, bởi vì đây là cơ hội liều mạng cuối cùng của cả chủng tộc.
Cũng giống như bộ tộc Chú Đồ ngày xưa, cho dù biết kết quả thất bại sẽ rất thảm, song sau khi đến Bắc Kỳ, họ vẫn không thể không đứng về một phe, chọn một phe để đầu quân, tìm kiếm đường sống cho tương lai.
Nhưng Già Ni lại đối mặt với người chơi.
Một chủng tộc thiên tai không đi theo lối mòn. Bàn điều kiện ư? Không tồn tại.