Đối mặt với binh lính Cửu Diệu bao vây tấn công, đám người Cổ Ngữ ngăn cản trở nên vô cùng khó khăn.
Công kích không chỉ đến từ binh lính Cửu Diệu trước mặt mình mà còn có vô số đòn tấn công viễn trình do quân Cửu Diệu đánh tới từ đằng sau.
Dưới thế tấn công che trời lấp đất này, cho dù thực lực cá nhân của mấy người có mạnh đến mấy thì cũng dần dần không thể chống chọi được nữa.
Trong tình huống này, Cổ Ngữ thậm chí còn tốn nhiều tiền mua một đống đạo cụ hỗ trợ từ Thương Thành để có thể chịu đựng thêm một lát nữa.
Đến giờ khắc này, thực ra họ cũng cảm thấy có lẽ đã đủ rồi.
Theo họ thì có lẽ Tiểu Mặc và bé Bưởi đã dẫn tên trọc đầu trốn thoát ra ngoài rồi.
Song đúng lúc này, giọng nói của con cún bỗng vang lên từ trên trời.
"Trời đất, sao tên ngốc kia lại ở đây?"
"Cún, chuyện gì vậy?" Tuyết Lê đang chiến đấu không khỏi hỏi.