Sau khi biết chân tướng, cuộc sống sau này của Hokushin Itto tràn ngập bóng tối.
Kiếm đạo, học hành, sinh hoạt, mọi thứ đều không khiến Hokushin Itto nổi lên một chút hứng thú. Gã cứ sống một cách vô tri vô giác.
Hối hận và tự trách tràn ngập mọi ngõ ngách trong cuộc sống của gã.
Hai năm cứ thế trôi qua. Giới kiếm thuật cổ điển hầu như đã quên mất thiên tài kiếm thuật như ngôi sao băng lướt qua bầu trời này. Gã đã trở thành quá khứ.
Mà hai năm này, Hokushin Itto cũng đã thích say rượu, thích hút thuốc, dùng mọi cách để khiến mình mất cảm giác.
Kiếm quán trong nhà gã cũng nhanh chóng đóng cửa vì không người quan tâm. Gã rời khỏi căn nhà khiến mình tuyệt vọng, bắt đầu lang thang như một kẻ vô gia cư.
Không ai dám tin rằng gã đàn ông râu ria xồm xoàm, đầu óc rối bù, mặt mày bẩn thỉu này lại là một người thiếu niên còn chưa đầy mười bảy tuổi.