Mọi việc đã kết thúc.
Dưới sự áp chế của Bắc Ly, cho dù Tà Ma Thần có ý thức thần ấn, song vẫn không thể chống lại Tà Vương thôn phệ.
Trong lúc gặm nhấm, lượng ý thức của Tà Vương không ngừng được tăng lên, thần ấn rực lửa màu tím trên trán cũng càng ngày càng rõ rệt. Ngược lại thần ấn của Tà Ma Thần càng ngày càng mờ nhạt.
Thấy cổ thần một thời gục ngã, ánh mắt Bắc Ly hiện lên một chút thất vọng cùng không đành lòng, nhưng ngay sau đó cô lập tức nghĩ tới Lục Vô, ánh mắt lại trở nên cực kỳ kiên định.
"Trên con đường luân hồi vô tận, em sẽ vẫn ở bên anh. Anh muốn gì em cũng sẽ mang đến cho anh!" Bắc Ly thều thào.
Lúc này, thể tích của Tà Vương đã lớn tới mức có thể sánh vai với Tà Ma Thần. Mỗi một lần cắn xuống đều có thể xé rách một miếng ý thức thể lớn của Tà Ma Thần. Đến cuối cùng, "ý thức thần ấn" của Tà Ma Thần tan vỡ vì không hoàn chỉnh, ngay cả thân thể bằng ý thức cũng tan rã, biến thành từng đám mây ý thức.