Cảm nhận được hơi thở cường đại ẩn chứa trong vô số sợi dây xích giao thoa với nhau, Mục Chi Quang không khỏi hoảng sợ. Hắn ta không rõ rốt cuộc là người phương nào mà lại có thực lực mạnh đến mức có thể phong ấn cả Ác Thần như thế.
Nhưng sau khi biết bên dưới là Ác Thần thì Mục Chi Quang không dám ở lại đây nữa, chỉ sợ chọc giận Ác Thần thì sẽ bị giết chết ngay tại chỗ. Thân hình hắn ta chợt lóe lên, biến mất trên đỉnh vách núi Tuyệt Cảnh.
"Rác rưởi!" Lúc này, Ác Thần bị chôn sâu dưới lòng đất mắng một câu.
…
Bên bờ biển Lưu Ly, đám Đồng Quải còn đang tiếp tục đánh bài.
Lại bị thua tiền lần nữa, đôi mắt Đồng Quải đỏ ngầu, giận dữ cởi hết quần áo rồi ném thật mạnh xuống đất.
"Khốn khiếp! Đại gia Đồng Quải ta đây sao có thể thua được chứ! Có phải các ngươi đã ăn gian không hả?"
Đám Diệp Thần lập tức cười phá lên, đang định nói gì thì bỗng ngây người không nói nữa.