Vùng biển Vô Tận.
Biển Đông.
Sau khi Lục Minh giải quyết thảm họa của thành phố Thiên Đô, lập tức xuất hiện ở đây, sau đó nhìn tin tức trên máy dự báo rồi im lặng.
Số liệu này...
Vì sao lại khác trong tưởng tượng?!
15% thảm hoạ chưa biết vẫn còn, sau đó phần còn lại...
Không còn nữa.
"Những thảm họa khác đâu?"
Lục Minh rất mờ mịt.
"Không còn nữa."
Chu Vận cũng thấy rất kỳ lạ.
Thảm họa...
Không còn nữa.
"Vì sao lại không còn nữa?"
Lục Minh thấy hơi hốt hoảng.
Thực sự.
Đối với thảm họa lần này, anh đã chuẩn bị sẵn sàng.
Ừm...
Để bông tuyết chiến đấu, để trứng kho tới trợ giúp, để tất cả những cao thủ từng được mình giúp đến giúp mình giải quyết thảm họa lần này!!!
Món nợ nên dùng ở chỗ này.
Nhưng dù có thế nào anh cũng không nghĩ ra, thảm họa đột nhiên không còn!
Đúng thế!
Trực tiếp biến mất!
"Không khoa học."
Lục Minh hơi mông lung.