Tại một nơi nào đó.
Trong gió tuyết mịt mờ.
Lục Minh đi trong gió, một tấm thảm bay lơ lửng dưới người, phía dưới thảm bay là kết cấu ổn định do tám tấm thẻ gốc tạo thành, kéo thảm bay tiến về trước.
Đây là công cụ bay mà anh lựa chọn cuối cùng.
Ban đầu anh định cưỡi chổi đến, chỉ cần cắm từng thẻ gốc vào trong chổi là được, vừa bí ẩn lại rất phong độ.
Đáng tiếc…
Nghĩ đến ảnh hưởng thời tiết, cuối cùng Lục Minh phải từ bỏ ý nghĩ này.
Vẫn là thảm bay thì tốt hơn.
Mềm mại, chắc dày và nóng ấm.
Vù…
Năng lượng mờ tản ra.
Thảm bay chắc dày, không ngừng nóng lên dưới ảnh hưởng của năng lượng, lại mang đến một sự ấm áp trong gió tuyết khắp trời này.
Tiểu Tiểu Kiếm cũng nhìn ngây ra.
Thật sự.
Còn…
Còn có thể thế nào?
"Mày nghĩ thế nào?"
Lục Minh mỉm cười.
Trời mới biết.