Nơi nào đó.
Gió lạnh hiu quạnh.
Sắc trời tối lại.
Màn đêm buông xuống, ánh sáng biến mất, chỉ còn lại những ngôi sao trên bầu trời điểm xuyết, may mà ánh sáng như vậy không hề ảnh hưởng đến những kiếm tu kia.
Lúc này, hai kiếm tu vẫn đang nhìn về phương xa.
"An Minh Đông... Đáng tin không?"
Một kiếm tu than thầm.
"Không biết."
Đồng bọn của ông ta nói một cách bình tĩnh: "Con người là một loài sinh vật rất kỳ lạ nhỉ? Cho dù ngày thường có trung thành đến mấy, nhưng đứng trước lợi ích cũng sẽ thay lòng thôi."
"Huống hồ..."
"Lần này là kiếm thai viễn cổ."
"Nếu An Minh Đông vì vậy mà tạo phản, mang kiếm thai đi làm của riêng thì cũng chẳng có gì là lạ."
Hắn rất bình tĩnh.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Kiếm tu lo lắng.
"Yên tâm."