Một nơi nào đó.
Ở dưới chân núi.
Ngô Hồng Phi mang theo nghi hoặc đến thăm vị trưởng giả đã đưa anh ta nhập môn.
"Tiền bối, có vài việc mà tôi vẫn không hiểu nổi."
Ngô Hồng Phi chân thành nói.
"Nói đi."
Trưởng giả kia hiền lành nói.
"Tôi đã thử tính cho bạn của mình, nhận được chữ Masha, nhưng đến nay cũng không hiểu được chữ này có nghĩa là gì."
Ngô Hồng Phi cung kính nói.
"???"
Vị trưởng giả trầm ngâm một lúc lâu: "Nói tiếng người đi."
"..."
Mồ hôi của Ngô Hồng Phi tuôn ra như mưa, lén tắt ứng dụng dịch sang văn viết trên máy truyền tin đi. Bà nó, là ai nói các vị tiền bối thích nói theo kiểu trang trọng chứ?!
"Khụ khụ."
"Chuyện là như thế này, lần trước tôi bói cho bạn mình một quẻ, cuối cùng lại tính ra chữ Masha, nhưng đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu hai chữ này có nghĩa là gì."
Ngô Hồng Phi thành thật nói.
Anh ta thật sự không hiểu gì cả.