Thành phố Thiên Đô.
Khách sạn nào đó.
Ánh nắng chiều chiếu vào.
Biểu cảm có chút hoảng loạn lại dịu dàng của cô nàng Chu Vận khiến người ta nhìn mà đau lòng. Thiếu niên áo trắng cảm thấy tim của mình đã mềm nhũn ra rồi, lập tức xua tay lia lịa.
"Thật sự không sao chứ."
"Vận Nhi."
"Cô yên tâm, cơ thể của tôi khỏe khoắn lắm..."
Nhưng đúng lúc này.
Một cánh tay vuốt qua người cậu ta, nhận lấy con dao găm, đẩy về trước, đâm thẳng lên người Chu Vận.
Phụt!
Máu văng khắp nơi.
Soạt!
Thời gian bỗng như dừng lại.
Đôi mắt thiếu niên áo trắng trừng lớn nhìn về phía Lục Minh đang đi đến bên mình.
"Việc đó."
"Thật ngại quá."
Lục Minh rất xấu hổ: "Rất hiếm khi có cô gái nào yêu cầu tôi như vậy... Trước đây không có cơ hội... Hiện tại cũng không có nên có chút không kìm được."
Thiếu niên: ???
Chu Vận: ???
Mợ nó, đây là lý do anh đâm người ta ư?!
"Hội trưởng!"