Ngoại ô.
Nơi nào đó.
"Lục Minh."
"Ký kết khế ước đi."
Giọng nói kỳ ảo và uy nghiêm của kiếm Thiên Thủy vang vọng.
"Từ đây."
"Tôi chính là vũ khí mạnh nhất của cậu!"
Giọng nói của nó vẫn bình tĩnh.
"..."
Lục Minh nhìn biển ý thức mỗi giây lại có trên trăm dòng phụ đề lóe lên, lại nhìn kiếm Thiên Thủy chậm rãi trước mắt, có chút kinh ngạc với sự cao siêu của đám linh thể.
Năng lực một dạ hai lòng này thật là không phục không được!
"Được."
Lục Minh gật đầu.
"Tôi sẽ ký kết khế ước, nhưng có một việc mà tôi không biết có nên nói hay không."
Lục Minh có chút do dự.
"Cậu nói đi."
Giọng nói của kiếm Thiên Thủy điềm tĩnh.
"Chuyện là."
Lục Minh thở dài: "Cậu có biết lúc trước nhà tôi có một vị có thể nghe được suy nghĩ của Tiểu Tiểu Kiếm chứ?"
"Biết."
Kiếm Thiên Thủy hơi nghi ngờ: "Rồi sao?"
"Thật ra thì..."