"Lúc nãy cậu đã làm hết sức đúng không?"
Nghiêm Tô Nhã đột nhiên hỏi.
Cổ của cô ta rất trắng, cũng rất đẹp, cô ta đã từng vô cùng nghiêm túc rèn luyện lực phòng thủ của cổ, lực tấn công của tấm thẻ lúc nãy rõ ràng không đủ!
Vì vậy, cô ta vô cùng chắc chắn, Lục Minh đã dùng hết tất cả thủ đoạn, dùng hết sức có được mới có thể để lại một vệt máu nhạt ở chỗ yếu ớt nhất trên người của mình.
Không hơn.
"Đúng vậy."
Lục Minh thành thật trả lời.
"Đã hiểu."
Nghiêm Tô Nhã khẽ gật đầu.
Mặc kệ thực lực như thế nào, dựa theo quy tắc thì đúng là Lục Minh thắng.
Soạt!
Cô ta hóa thành một vệt bóng mờ biến mất, cảnh luyện ngục cũng biến mất!
Lửa cháy ngập trời cũng biến mất.
Lục Minh biết, cô gái này đi tìm quần áo để thay...
Mà giờ phút này.
Mọi người mới ý thức được một việc.
Lục Minh...
Thắng.
Đúng vậy!
Không ai nghĩ đến, không ngờ Lục Minh thật sự thắng!!!