Thành phố Thanh Minh.
Vùng ngoại thành.
Ánh sáng xanh lục lao lên bầu trời.
Tất cả mọi người đều ngây người.
Thành phố Thanh Minh... Thành phố Thanh Minh đã không còn nữa rồi!
Ầm!
Ầm!
Những tiếng vang lớn khiến người ta run sợ.
Vô số người lo sợ không thôi, nếu cảnh sát không cưỡng chế đưa họ ra ngoài, sợ rằng vừa rồi họ đã chết hết.
Nhưng đúng lúc này.
Một người vừa bị đưa ra ngoài bỗng nhiên lại chạy ngược lại.
"Anh làm gì thế!"
Cảnh sát điên cuồng ngăn anh ta lại: "Đồ của anh chẳng phải đều đã lấy ra rồi sao?"
"Anh nhìn thấy thứ bị nổ bay lên tận trời kia chưa?"
Người đó khóc lóc suy sụp.
"Thấy rồi..."
Cảnh sát nhìn bóng đen phía xa xa.
"Đó là mộ của mẹ tôi..."
Tâm trạng của người đó suy sụp.
"..."