Thanh Phong các.
Ánh sáng chuyển động.
Cánh cửa cũ kĩ bị đẩy ra, đám người Lục Minh bước vào một thế giới mới.
Nơi đây...
Tràn đầy ánh sáng khiến người ta thoái mải.
Rất ấm áp.
"Chư vị..."
"Từ bỏ hoài bão, tiếp nhận truyền thừa nhé."
Giọng nói ấm áp của thiếu niên vang lên.
"Vâng."
Tâm trạng mọi người xao động.
Soạt!
Soạt!
Từng cột ánh sáng từ trên trời giáng xuống, kể cả cơ thể của hai người Lục Minh và Tiểu Bạch cũng bị cột sáng bao phủ, truyền thừa sắp bắt đầu rồi.
Nhưng, ánh mắt ấm áp của thiếu niên nhanh chóng cứng đơ.
Cách đó không xa.
Hai cột sáng đan vào với nhau. Anh ta nhìn kĩ, phát hiện Lục Minh đang dắt tay Tiểu Bạch, đến bây giờ vẫn chưa buông tay ra.
"Lúc truyền thừa tạm tách ra đi."
Anh ta cười khổ nói.
"Tôi thì không sao."
Lục Minh phất tay.
"Nhưng như vậy thì không truyền thừa được..."
Thiếu niên cười khổ.