Thành phố Thanh Minh.
Cửa hàng.
Lục Minh cảm thấy phiền muộn.
Cuối cùng anh vẫn phải từ bỏ chuyện ngâm thẻ vào chất lỏng của thú dữ.
Không có cách nào khác.
Thẻ gốc sống chết không đồng ý, anh cũng không còn cách nào. Thật ra nghĩ kĩ thì dù sao thẻ gốc cũng sẽ thu về biển ý thức, đến lúc đó... có lẽ trong đầu đều là những thứ kia...
Một lời khó nói hết.
Bỏ đi.
Lục Minh quyết định tìm biện pháp mới.
Bỗng nhiên, một vệt sáng màu máu hiện lên.
Người nào?
Lục Minh bỗng nhiên cảnh giác, lập tức nhìn thấy một vệt màu máu hiện lên trước mắt, nhìn kĩ thì thấy nó là một tấm thẻ bài! Đợi đã, dáng vẻ này...
Vút!
Ánh máu lóe lên.
Thẻ bài lại thong thả trở về.
Thẻ gốc cũng liếc nhìn theo, ngẩn người một hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
M* kiếp!
Đây chẳng phải là Tiểu Tiểu Bạch sao?!
Vút!
Vút!
Ánh sáng đỏ như máu lóe ra.