Thành phố Thanh Minh.
Bên này, Lục Minh vừa cúp điện thoại, Tiểu Bạch đã đưa ánh mắt tò mò hướng về phía anh, không khí trong cửa hàng trong phút chốc trở nên thay đổi.
"Nghĩ gì vậy?"
Lục Minh gõ đầu cô bé, không vui nói: "Không có mang thai! Cũng không phải giống như những gì em nghĩ, là chuyện trước đây lỡ làm hại cô gái nhà người ta, phải nói rõ ràng với anh trai cô ấy!"
"À."
Tiểu Bạch như hiểu mà không hiểu.
"..."
Lục Minh trợn mắt.
Cô bé nhỏ tuổi này...
Đúng là ở cái tuổi như hiểu mà không hiểu, không hiểu cũng thích đoán mò...
Có gì để đoán chứ!
"Bỏ tính tò mò của em đi."
Lục Minh xoa đầu nhỏ của Tiểu Bạch, khiến cho đầu tóc vừa chải chuốt gọn gàng của cô bé lại trở nên bù xù: "Đi thôi, chúng ta đi ăn, đừng nghĩ tới những chuyện không đâu này nữa..."
"Dạ vâng."
Tiểu Bạch ngoan ngoãn đáp.
Lúc này, hai người mới đi về nơi bán cá nướng.
...