Đêm khuya.
Tiểu Bạch đã ngủ rồi.
"Một đêm không yên ổn mà."
Lục Minh thở dài trong lòng.
Đêm nay thật sự kỳ diệu.
Không đơn thuần là những người tu hành thực lực mạnh mẽ đó, còn có bản thân cá vàng!
Soạt!
Lục Minh xòe bàn tay ra.
Trong tay anh có một cái vảy màu vàng óng.
Thực thể.
Đây là cá vàng cho anh.
Lục Minh vuốt vuốt rồi lại cắn cắn, là thật đấy! Thứ này rất thần kỳ, cá vàng hóa thành từ năng lượng thuần khiết cũng có thể làm ra thứ thực thể như này sao?
Lục Minh cảm nhận lướt qua, dường như có thể cảm nhận được sức mạnh kỳ diệu.
Đây là... may mắn?
Thời gian và địa điểm nó xuất hiện quá chuẩn!
Ngay từ đầu Lục Minh chỉ coi là nó vô tình xuất hiện ở đấy, hoàn toàn là may mắn, sau đó nghĩ kĩ lại, có lẽ đây vốn chính là năng lực của nó!
Có lẽ, năng lực kỳ diệu đó đã đoán chắc là mình có thể cứu nó!
Thế nhưng năng lực kỳ lạ đó, đưa nó đến đây...