"Anh."
"Em tiết kiệm tấm thẻ kia rồi."
Cao Tiểu Tinh cố nén đau đớn.
"Có ngốc không cơ chứ!"
Cao Thiên Lang gào thét.
Giờ đã là lúc nào rồi mà em còn muốn giữ lại con át chủ bài đó?!
Tí nữa thì chết đấy được chưa!
Vù…
Trong tay anh ta xuất hiện một lọ thuốc trị thương.
Vô số hạt ánh sáng tung bay, rơi trên người em gái, dường như đang chậm rãi làm lành vết thương của cô ta, nhưng vết móng trâu chết tiệt đó vẫn còn rất rõ ràng!
"Anh, em đau…"
Cao Tiểu Tinh thì thào nói.
"Không sao."
"Chờ một chút."
Cao Thiên Lang đau lòng ôm em gái vào lòng: "Sẽ nhanh chóng khỏi thôi."
Sát ý trong lòng anh ta vọt lên tới đầu.
Trâu!
Lại là trâu!
Đàn trâu đáng chết!
"Ngưu Ma Vương!"
Cao Thiên Lang gằn giọng.
Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, anh ta sẽ tiêu diệt tên này!!!
"Anh."
"Có thể không phải anh ta."
"Không giống mà…"