Khói bụi giăng đầy trời.
Đến cả hình dáng khu thành cũ cũng không nhìn rõ nữa.
Lục Minh lạnh lùng nhìn, thậm chí thấy hơi đau lòng.
"Đây chính là cảm giác của người tu luyện đập tiền sao?"
Lục Minh có phần xót xa.
Hai trăm tấm thẻ phá hủy có ý nghĩa như thế nào? Có biết đã tiêu hao bao nhiêu năng lượng không? Hai thứ này cộng lại, chỉ tính riêng tiền vốn đã gần triệu tệ rồi, càng chưa nói đến giá trị thật sự của chúng!
Chỉ riêng chiêu này đã đập hết toàn bộ vốn liếng của anh vào!
Lần trước xót xa như thế, táy máy ấn vào cửa hàng rồi chọn nhầm một cái 688 lúc chơi game di động, lúc đó suýt nữa tức đến mức đập cả điện thoại...
Mỗi lần bị mọi người gọi là "anh giai nhà giàu", anh đều đau lòng.
Mà bây giờ...
Đây là một triệu tệ đó!
"Cần gì chứ?"
Lục Minh thở dài một tiếng.
Nếu có thể, anh tuyệt đối sẽ không sử dụng cách tấn công này...
Quá lỗ vốn!
Lần này, dù sao cũng nên kết thúc rồi nhỉ?