Nhưng tiếc là, hình như không có cách nào ngăn cản được vận mệnh. Tất cả bánh xe số phận vẫn cứ lăn bánh.
Thánh Quang, vận mệnh không thể ngăn cản kia cuối cùng cũng xuất hiện...
Một lúc lâu sau, Cá Voi Đỏ tới trước một tiệm trà vắng vẻ. Phục vụ dẫn hắn lên tầng hai.
Toàn bộ không gian rộng lớn trên tầng hai cũng chỉ có một người đang ngồi ngay ngắn.
Đó là một kẻ rất kỳ quái, trông như một hình bóng mơ hồ mờ ảo, lúc nào cũng có thể biến mất vậy. Thế nhưng anh ta lại có thể cầm ly trà, chậm rãi thưởng thức tách trà nóng.
Nếu nhìn từ bên cạnh, có thể thấy thân thể của người kia mỏng như tờ giấy. Trông anh ta như một người giấy được dựng lên.
Hơn nữa, quan trọng là không ai có thể thấy rõ tướng mạo của anh ta. Gương mặt kia rất mơ hồ, những nơi mà người ta có thể nhìn thấy chỉ có một mảnh màu xanh da trời, xanh thăm thẳm như biển sâu hay trời rộng vậy.
"Hi, lâu rồi không gặp, Đỏ." Người nọ nở một nụ cười, giơ tay chào Cá Voi Đỏ.