Lâm Thịnh dừng bước đứng trước rừng đá, vươn tay ra chạm nhẹ vào không khí.
Xoẹt!
Trong nháy mắt, không khí trước mặt cậu bị khuấy động, gợi lên những vòng sóng lăn tăn trong suốt.
Lâm Thịnh đi thẳng vào cơn sóng ấy, cơ thể bỗng chốc biến mất. Ánh sáng trắng dùng để xác định vị trí truyền tống nở rộ khắp vùng. Đợi đến khi ánh sáng tản đi, cậu đã đứng trong một cung điện dưới lòng đất màu đen.
Nơi đây rộng cỡ một sân bóng đá, khắp nơi được xây rất sơ sài, mặt tường xung quanh còn sót lại dấu vết pháp thuật Biến bùn thành đá, hiển nhiên là mới làm phép xây dựng xong không lâu trước đây. Mặt đất trải tấm đá cứng đơn giản, trên trần khảm nạm những chiếc đèn thủy tinh với những ngọn lửa không bao giờ tắt.