Lâm Thịnh bước chậm rãi trong thành phòng ngự đã bị bỏ hoang và ô nhiêm. So với Thánh Thành, chẳng khác nào như so sánh thiên đường và địa ngục vậy. Ở đâu cũng có những đứa trẻ săn hồn đang tranh đoạt đủ loại "thức ăn" khó tin. Bởi vì ô nhiễm, những kẻ săn hồn biến dị có năng lực tiêu hóa cực kỳ mạnh nên bọn họ có thể dễ dàng tiêu hóa được cả những món mà người bình thường vốn chẳng thể nào ăn được.
Ngoại trừ những đứa trẻ săn hồn, xung quanh chỉ còn vài con chó mèo hoang đang đi lung tung. Bản thân chúng cũng là những cá thể biến dị vì ô nhiễm.
Meo meo...
Một con mèo đen ngoan ngoãn đi đến bên chân Lâm Thịnh, cố gắng dùng đầu mình cọ vào giày của cậu.
Con mèo đó gầy trơ xương, đôi mắt to lõm sâu trong hốc mắt.