Trong căn phòng bí mật bằng kim loại đen tối u ám, những đường ống kim loại chạy khắp tường như dây leo. Dưới đất đầy những đường vân màu đỏ như mạch máu, từng vệt sáng đỏ men theo đường vân không ngừng loang ra và chảy đi.
Căn phòng này rộng chừng hơn 20 mét vuông, ở chính giữa có một bục kim loại tròn như đồng hồ. Một chùm ánh sáng màu trắng chiếu lên trên bục, đây cũng là ánh sáng duy nhất trong cả căn phòng.
Shuyu đẩy cửa phòng ra, căn phòng bí mật có vẻ mang đầy hơi hướm khoa học kỹ thuật này mà lại sử dụng loại khóa chốt điện tử nguyên thủy nhất.
Gã đeo mặt nạ màu vàng kim, để lộ ra đôi mắt chứa đầy sự hoang dã và xâm lược.
"Người chưa bắt được, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn." Trên chiếc bục ở giữa phòng bỗng vang lên một giọng nữ trong trẻo.
Shuyu không trả lời lại. Gã chỉ cong khóe miệng, đi tới trước bục và đưa tay vào trong tia sáng, im lặng đứng đó.
"Anh không muốn hỏi tại sao ư?" Giọng nữ lại cất lên lần nữa.