Nữ sinh đó đang chuẩn bị tỏ ra quyến rũ nhất có thể để nhờ bạn nam giúp một tay, ai ngờ lại nghe được câu trả lời như thế này.
"Này, con người của cậu sao vậy hả? Chúng ta học cùng một lớp, là bạn cùng lớp đó! Bạn bè thì nên giúp đỡ lẫn nhau, đúng không?" Cô lập tức lải nhải.
Triệu Hồng Cảnh chả buồn nghe. Cậu ta thu dọn sách vở, nhét vào trong túi rồi chậm rãi rời khỏi phòng học, bỏ những lời lải nhải ở lại sau lưng.
"Thôi thôi, về nhà ngủ cho lành. Thầy toàn sắp xếp đám quái vật biến thái, mình cảm thấy mình nếu chết thêm vài lần nữa thì chắc chắn sẽ có vấn đề. Mà không... Có lẽ mình đã có vấn đề rồi cũng nên." Cậu ta nhớ lại cảm giác của mình khi nhìn thấy bạn nữ xinh đẹp kia. Cậu ta hoàn toàn không hề rung động, mà thậm chí còn thấy hơi buồn cười nữa.