Mặc dù trên Hồng Quang không nghe được tiếng động, nhưng ảo ảnh tinh thần này vẫn truyền tiếng vỗ tay vào trong tai của Triệu Hồng Cảnh đang vô cùng mệt mỏi.
Cậu ta thả lỏng tinh thần. Sau khi thấy tin nhắn trên Hồng Quang, cuối cùng cậu ta cũng thở hắt ra rồi ngã rầm xuống đất và hôn mê.
Lâm Thịnh đứng lên, chăm chú nhìn thể tinh thần đang chậm rãi tan biến của Triệu Hồng Cảnh trên mặt đất.
"Người bình thường không thể nào thích ứng với trò chơi đối kháng mang đậm tính chém giết nhanh đến vậy, xem ra cậu có tư chất không tệ lắm..."
Ý nghĩ đổi người trong đầu cậu cũng không xuất hiện nữa.
"Chọn cậu vậy."
Lâm Thịnh nhẹ nhàng vỗ tay, ảo ảnh tự động biến mất ngay lập tức.
Sau khi kiểm tra Triệu Hồng Cảnh xong, Lâm Thịnh xoay người, nhẹ nhàng nhảy từ trên bục xuống. Cậu bay qua dung nham đang sôi ùng ục bên dưới và đáp xuống bờ hồ dung nham. Vài bóng người đã đứng sẵn ở nơi đó chờ cậu.