Cộp cộp, cộp cộp...
Đôi ủng da gõ trên sàn nhà bằng gỗ phát ra tiếng vang có phần chói tai.
Perola hơi nghiêng đầu sang, nhìn về hướng tiếng động vọng đến.
Ở mặt bên của đại sảnh trong lâu đài, bên ngoài cánh cửa lớn đang rộng mở là một hành lang rộng rãi. Lúc bấy giờ, trên cái hành lang đó, có một Người đàn ông trẻ tuổi mặc sơmi màu tím đang chậm rãi đi tới.
Người đàn ông dừng bước lại, dường như đã phát hiện ra ánh mắt của Perola. Hắn ta hơi nghiêng mặt qua, đôi mắt thuần một màu tím thờ ơ nhìn đăm đăm về phía bên này.
Có vẻ hắn ta đã nhận ra thân phận của Perola, nhưng chẳng hề có ý định chào hỏi cô chút nào.
Vẻ mặt của Perola vốn đang thả lỏng bỗng chốc cứng đờ.
Cô biết người nọ. Đó chính là Decas, anh trai của gã thanh niên vẫn luôn theo đuổi cô.
Nghe nói, bây giờ Decas đã tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp ở các nơi của dòng họ.